THE BOY WHO SAW TRUE ?

THE BOY WHO SAW TRUE ?

Gia đình cậu bé mong muốn xuất bản cuốn nhật ký thành sách, và sau nhiều lần thuyết phục, anh đã miễn cưỡng đồng ý với hai điều kiện: Thứ nhất, cuốn nhật ký phải được xuất bản vài năm sau khi anh qua đời. Thứ hai, tên người trong cuốn sách phải được thay đổi để tránh gây phiền hà cho người thân và bạn bè. Sau nhiều năm ông qua đời, vợ của ông đã gởi bản thảo đến cho Scott. Đây là một cuốn nhật ký được viết bởi một cậu bé ngoại cảm người Anh. Vào cuối thế kỷ 19, Scott đã cho chú thích và sắp xếp lại nội dung, sau đó ông cho xuất bản thành sách.

Sau khi được xuất bản, cuốn sách đã gây chấn động tâm linh đối với rất nhiều người. Nhất là những ai cố chấp tin vào thuyết vô thần.

Cậu bé có thể nhìn thấy các màu sắc khác nhau của ánh sáng phát ra từ thân người, có thể nhìn thấy những sự vật ở không gian khác, và còn có thể tương thông với Thần linh và Thần tiên. Cậu nghĩ ai cũng có khả năng giống mình, tuy nhiên khi đem những điều mình nhìn thấy kể cho cha mẹ và mọi người trong gia đình, cậu thường bị chế giễu và mỉa mai, điều này khiến cậu rất hoang mang và khó hiểu. Cho đến khi gặp được gia sư Palmo, cậu mới nhận ra rằng mình khác biệt với mọi người. Vì vậy, cậu đã ghi lại những gì bản thân nhìn thấy vào nhật ký.

Ánh sáng và vầng hào quang xung quanh cơ thể:

Cậu bé có thể nhìn thấy những màu sắc phát ra từ thân thể con người. Những màu sắc khác nhau, dưới các tình huống khác nhau màu sắc sẽ thay đổi tùy theo cảm xúc của từng người.

Ánh sáng màu xanh là đại biểu cho tín ngưỡng thành kính; ánh sáng màu hồng là màu của tình yêu hoặc đang yêu. Khi cảm xúc của một người không kiềm chế được, sẽ nhìn thấy một khối khí hình dạng rất thô, giống như một mớ đồ bẩn thỉu, trông giống như một thứ lỗi thời. Ánh sáng màu xám có nghĩa là bệnh nặng hoặc sắp tử vong.

Tại nhà thờ, cậu bé từng nhìn thấy ánh sáng xanh sẫm trên đầu bà Oji, ánh sáng màu vàng như hoa kim phượng trên đầu cha cậu, và ánh sáng xanh lam trên đầu của mẹ. Tuy nhiên, khi mẹ đang ôm cậu, màu sắc của ánh sáng sẽ chuyển sang màu hồng, còn khi mẹ cậu bị bệnh, nó sẽ trở thành màu xám. Còn chị gái Mill, người thường xuyên cãi nhau với cậu, màu của ánh sáng mơ hồ không rõ, giống như màu của lòng đỏ trứng bị bẩn.

Cậu bé không thích các giáo viên trong trường, và mối quan hệ giữa cậu và những giáo viên đó rất căng thẳng. Cha mẹ lo lắng cậu con trai của mình sẽ bị trầm cảm, vì vậy họ đã thuê cho cậu một gia sư tên là Palmo.

Một ngày nọ, cậu đến thăm Palmo. Bà Palmo dịu dàng và tốt bụng, cậu bé rất thích ánh sáng của bà. Vừa ăn vừa trò chuyện, cậu bé nói với vợ chồng bà Palmo rằng một con chó đen to lớn mà họ nuôi trước kia đang ngồi xổm ở bên cạnh chiếc ghế, hai vợ chồng họ nghe vậy cảm thấy rất thích thú.

Cậu bé cũng nhìn thấy cha của bà Palmo, ông có hàm răng vẩu. Cha của bà Palmo qua đời khi bà mới 10 tuổi, chủ nguyên thần của ông muốn cậu bé nói với con gái rằng, mặc dù họ không thể nhìn thấy ông nhưng ông vẫn thường xuyên ở đó. Ông rất vui vì hôm nay cậu bé đã đến và có thể giúp ông truyền đạt một số lời. Ông hy vọng rằng mọi người sẽ tiếp tục nghiên cứu về tâm linh, thứ sẽ có tác động lớn đến cuộc sống của họ, hơn nữa những sinh mệnh ở không gian khác cũng sẽ cảm thấy vui mừng vì điều này. Vợ chồng bà Palmo nghe vậy thì cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Sau đó, cậu bé và gia sư Palmo trò chuyện về tình trạng ánh sáng của cơ thể con người tại không gian khác. Cậu bé nói rằng ánh sáng của một số người là một mảnh đục ngầu rất đáng sợ, biểu thị người này đang rơi vào trạng thái không kiềm chế được cảm xúc, đánh mất lý trí. Ánh sáng của một số người rất đẹp, có nhiều màu sắc rất đẹp. Ánh sáng của một số người có góc cạnh, cho thấy rằng người này là người bảo thủ. Còn có một số người, anh sáng càng đến gần rìa, màu sắc càng nhạt, giống như một đám mây mờ dần. Cậu bé nói với bà Palmo rằng ánh sáng từ cơ thể bà rất đẹp, màu vàng pha chút hồng, còn có một chút xanh lục và xanh lam.

Khi con người có thiện niệm hay ác niệm, vui vẻ hay buồn rầu, cơ thể sẽ phát ra ánh sáng khác nhau. Như vậy, bất kể một người làm chuyện tốt hay chuyện xấu, ở không gian khác cũng sẽ lưu lại hình ảnh.

Thần cây và Tiên nữ:

Một lần, khi cậu bé đang chơi ở ngoài trời, cậu nhìn thấy một vị Thần cây. Ông ấy trông rất giống Thần cây trong truyện cổ tích, đôi chân dài gầy guộc, đội chiếc mũ đỏ, thân thể có màu của thân cây. Đôi khi ông từ trên cây chạy xuống, nhảy nhót trên đồng cỏ, cực kỳ thú vị. Trong kỳ nghỉ hè, cậu đã nhìn thấy một đám Tiên nữ, Thần Tiên và người lùn trong rừng, rất dễ thương.

Một ngày sau khi trời mưa, cậu nhìn thấy các nàng Tiên xinh đẹp xuất hiện giữa những đám mây mỹ lệ. Các nàng Tiên này nặn những đám mây thành nhiều hình dạng thú vị khác nhau. Trên đỉnh núi, có một Tiên nữ rất lớn, màu sắc trên thân như cầu vồng.

Những cuộc gặp gỡ với "Thiên Chúa"

Trong nhật ký, cậu bé đã đề cập nhiều lần rằng bản thân đã nhìn thấy Chúa Giê-su. Cậu viết: "Đêm qua, tôi lại trông thấy Chúa Giê-su. Ngài đứng trước giường và mỉm cười với tôi. Ánh sáng của Ngài thật đẹp, vàng, hồng, lam, lục, và vàng, giống như cầu vồng mà chúng ta đã nhìn thấy từ cửa sổ lần trước. Ngài dường như biết rằng tôi đã trải qua một ngày rất tồi tệ và muốn an ủi tôi. Chúa Giê-su có đôi mắt xanh và mái tóc dài màu nâu đẹp nhất, khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Đây là lần thứ ba tôi gặp Ngài, và tôi hy vọng Ngài sẽ đến thường xuyên".

Một ngày nọ, cậu bé nhìn thấy chú Willy quá cố đang ngồi trên ghế trong phòng khách, cậu đã kể cho bố mẹ nghe nhưng họ nghĩ rằng cậu đang bịa chuyện và quát mắng cậu. Cậu cảm thấy rất buồn và khóc rất nhiều. Đột nhiên, cậu nhìn thấy Chúa Giê-su đang đứng bên giường, tỏa sáng lấp lánh như ánh hoàng hôn. Chúa Giê-su mỉm cười niềm nở, tựa hồ như muốn nói: “Họ không biết mình đang làm gì, hãy tha thứ cho họ!” Sau đó nhẹ nhàng nói với cậu: “Ngủ ngon nhé!”. Cậu vui vẻ trở lại, chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ.

Có một năm vào lễ Phục sinh, cậu bé đã suy nghĩ rất nhiều về Chúa khi đi nhà thờ, và cậu cũng có nhiều hoang mang. Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên cậu gặp lại Chúa Giê-su. Chúa Giê-su nói: “Con của ta, đừng bối rối. Chân lý mà hầu hết mọi người tin, chẳng qua chỉ là cái bóng ảm đảm nhất của chân lý, hầu hết những thứ trong đó thậm chí không được gọi là cái bóng. "Kinh Thánh" nói: 'Tìm kiếm thì sẽ nhận được; gõ cửa thì cánh cửa sẽ mở ra'. Nhưng mọi người lại thu nhận những thứ từ những người chưa bao giờ tìm kiếm. Chính vì vậy, họ chỉ nhận được rất ít chân lý. Suy nghĩ thật kỹ, con sẽ hiểu".

Sau khi gặp được gia sư Palmo, Chúa Giê-su càng khai mở nhiều hơn cho cậu bé. Ngài còn nói với cậu bé rằng, thực ra Ngài không phải là Chúa Giê-su:

"Tên của ta không quan trọng, nhưng ta đã là thầy của con trong rất nhiều kiếp. Dù linh hồn của con đã rất trưởng thành, con vẫn chỉ có thể xác và bộ não của một đứa trẻ. Nếu trước đây ta đã nói với con rằng ta không phải người như con tưởng tượng, chẳng những không có ích lợi gì, chỉ khiến ta tốn thêm nhiều lời giải thích và làm rối rắm cái đầu nhỏ của con, lại không thể cho con một chút giác ngộ nào.

Có thể nói như thế này, có một loại người luôn cố gắng giúp đỡ và hướng dẫn những người có tư chất, họ được gọi là ‘trưởng lão’. Hãy coi ta như một người như vậy! Con cũng có thể gọi ta là ‘Trưởng lão’. Con phải qua lời nói của ta để nhận biết ta, không phải dựa vào trí tưởng tượng của chính mình. Bởi vì con thấy ta không có hình thể, làm sao ta có thể chứng minh thân phận cho con? Con chỉ cần tin rằng, hiện tại ta đang ở trong thân thể của một người phương Đông, ta có thể tùy ý rời khỏi cơ thể đó và xuất hiện dưới dạng một linh hồn trước mặt bất cứ ai có khả năng nhìn thấy ta. Con à, loại năng lực nhìn thấy ta này, kiếp trước con đã có được rồi".

Khả năng cảm nhận nhân duyên:

Khi cậu bé tham dự lễ cưới của người chị họ Angie, cậu nhìn thấy chú rể Hopkins có một ánh hào quang xinh đẹp, cậu liền có cảm giác rằng hai người họ sẽ hạnh phúc, nhưng sẽ không sống đến già đầu bạc răng long. Về sau, sự thật chứng minh cậu đã đúng.

Cậu bé còn có một loại ý nghĩ, cảm thấy có một số người như đã quen biết từ lâu, khi họ gặp nhau lần nữa, họ sẽ yêu nhau. Nhưng cậu không hiểu tại sao mình lại có ý nghĩ như vậy. Khi cậu viết ra những suy nghĩ trong nhật ký của mình, "Trưởng lão" lại xuất hiện và nói với cậu: "Con nói đúng đấy, cậu bé. Con có cái nhìn sâu sắc về một sự thật chưa rõ, rồi một ngày con sẽ hiểu".

Chồng của người bị đánh cắp thân xác:

Một ngày nọ, cậu bé lúc này đã là chàng trai, đáp ứng thỉnh cầu của một người bạn đến gặp người chồng đã trở về từ chiến trường, bởi vì anh này không còn nhận ra vợ con nên coi mọi người trong gia đình như người xa lạ, tính tình thay đổi rõ rệt. Sau khi đến, cậu ngạc nhiên phát hiện rằng người đàn ông kia căn bản không phải là chồng của cô bạn, mà là một chủ nguyên thần khác đã chiếm lấy cơ thể của chồng cô.

Sau đó, khi cậu câu thông với chủ nguyên thần của người chồng, nhìn thấy anh ta đang rất đau khổ, cảm thấy thất vọng vì nhục thể của mình đã bị đánh cắp. Nhưng cậu bé nhìn thấy, đây là có quan hệ nhân duyên, là nghiệp lực gây ra do anh ta trong một kiếp nào đó đã thể hiện vu thuật (thuật phù thủy) xấu xa.

  • Thứ sáu 24/03/2023
  • 3288
Tra cứu